"Tiểu Lang Lang."
Nạp Lan Chỉ Thủy hít một hơi thật sâu, hai bả vai bất lực run lên, với tay tới, kéo Cảnh Tiểu Lang trước cửa sổ vào lòng.
"Chị Trấp Thủy."
Cảnh Tiểu Lang buồn rầu nói.
"Nói chị biết, em sao vậy."
Tay Nạp Lan Chỉ Thủy siết chặt.
"Ô... chuyện này..."
Cảnh Tiểu Lang ấp úng, càng khiến Nạp Lan Chỉ Thủy sinh nghi, hơn nữa trong lòng còn sinh ra một tia không thoải mái.
"Chị làm ca phẫu thuật này, em không vui hả."
Nạp Lan Chỉ Thủy xoay người cô bé lại, nhìn thẳng vào đôi mắt, hỏi.
"Dạ không..."
Cảnh Tiểu Lang cúi đầu, không dám tiếp xúc tầm mắt Nạp Lan Chỉ Thủy.
"Trả lời chị."
Nạp Lan Chỉ Thủy không tránh khỏi kích động.
"Ô... Tiểu Lang chỉ là cảm thấy những ngày qua rất vui vẻ..." Cảnh Tiểu Lang thút thít.
"Haiz..."
Tâm Nạp Lan Chỉ Thủy mềm nhũn, tiểu tử quá yêu thích khóc nhè.
"Đợi sau khi dung mạo chị Trấp Thủy khôi phục, chúng ta phải dọn khỏi đây. Chị Trấp Thủy sẽ lại có rất nhiều công chuyện phải làm..."
Gương mặt Cảnh Tiểu Lang hồng hồng, chật vật vừa nói.
"Cũng vì vậy... em không muốn chị khôi phục dung mạo?"
"Em thích gương mặt xấu xí bây giờ của chị hơn?"
"Không phải vậy, không phải vậy!"
Thấy trong mắt Nạp Lan Chỉ Thủy lộ ra không xác định, Cảnh Tiểu Lang luống cuống, cô bé vội vàng giải thích.
"Bất luận chị Trấp Thủy biến thành bộ dạng gì, Tiểu Lang đều thích."
"Nhưng Tiểu Lang hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-ngo-vao-trong-chen-mau/2478353/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.