"Đau không?"
Ngón tay cô nhẹ nhàng vuốt ve gò má Cảnh Tiểu Lang, trong mắt Nạp Lan Chỉ Thủy thoáng qua vẻ đau xót, thương yêu.
"Chị Trấp Thủy, Tiểu Lang bây giờ không còn đau nữa."
Cảnh Tiểu Lang nắm tay Nạp Lan Chỉ Thủy, cọ một cái.
"Cậy mạnh."
Một nửa bên má Cảnh Tiểu Lang vừa đỏ vừa sưng, hiển nhiên người hạ thủ dùng hết sức mình. Trong đầu Nạp Lan Chỉ Thủy nổi lên một tia không tỉnh táo, cô sẽ không bỏ qua cho tên đã đánh Cảnh Tiểu Lang, thậm chí cô có xúc động muốn băm vằm người nọ, cô muốn hắn phải thống khổ gấp trăm ngàn lần.
Lý tính đã ngăn Nạp Lan Chỉ Thủy lại, nhưng nhìn thấy gương mặt sưng đỏ của Cảnh Tiểu Lang, cơn tức trong lòng cô làm thế nào cũng không tiêu bớt được.
"Ta nói Nạp Lan, sói con nhà cô bị ủy khuất lớn như vậy, cô chuẩn bị xử lý thế nào đây?"
Trong lòng Nguyệt thuần túy là xem trò vui, tuy nhiên đối với những tên loài người vừa xúc phạm cô, cô cũng muốn nghiêm trị. Mà Cảnh Tiểu Lang bởi vì cô mới bị đánh một phát, cô cũng muốn thay Cảnh Tiểu Lang xã cơn tức, chỉ có điều cô đơn thuần chỉ là không muốn thiếu nợ gì Cảnh Tiểu Lang.
Nạp Lan Chỉ Thủy nắm chặt nắm đấm,
"Sao cũng phải chặt bỏ tứ chi của tên đó chứ ha~"
Nguyệt bỗng nhẹ nhàng toát lên một câu, đối với chuyện người sống chết, cô dường như hoàn toàn không có khái niệm.
"Tôi sẽ xử lý." Nạp Lan Chỉ Thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-ngo-vao-trong-chen-mau/2478337/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.