Nạp Lan Chỉ Thủy cảm thấy bản thân chỉ vừa nhắm mắt một hồi, tỉnh dậy không ngờ đã là ngày thứ hai.
Cô kéo chăn xuống giường, cảm thấy thân thể mềm nhũn vô lực, vẫn còn hơi suy nhược.
Thời điểm cô xuống lầu, chỉ thấy Tiểu Vô Tà đang ngồi một mình trên salon xem tivi, vừa nhìn thấy Nạp Lan Chỉ Thủy tiểu tử liền hưng phấn nhảy xuống, chạy tới bên người ôm lấy eo Nạp Lan Chỉ Thủy.
"Mẹ!" Cái đuôi lông xù màu vàng lắc lắc, lỗ tai nhọn ngắn cũn giật giật.
"Bảo bảo." Nạp Lan Chỉ Thủy ôm lấy tiểu tử, khóe miệng lộ ra nụ cười.
"Mẹ, thân thể không thoải mái sao?" Vô Tà ngẩng đầu, ánh mắt tròn vo đánh một vòng.
"Mẹ đỡ nhiều rồi." Nạp Lan Chỉ Thủy nhéo lỗ tai tiểu tử,
"Ô~!" Vô Tà kêu lên,
"Mẹ người xấu~ khi dễ con~"
Hình như lỗ tai là điểm nhạy cảm của tiểu tử, hai tay nó ôm lấy đầu, oán trách nhìn Nạp Lan Chỉ Thủy.
"Bảo bảo, con đã ăn gì chưa?" Nạp Lan Chỉ Thủy ngắm nhìn bốn phía, phát hiện trong phòng chỉ có mình và tiểu tử.
"Dạ rồi~~ dì Nguyệt nấu đồ ăn ngon cho con~"
"Con đi lấy cho mẹ~"
Không đợi Nạp Lan Chỉ Thủy mở miệng, tiểu tử đã hoạt bát chạy vào nhà bếp.
Trong mắt Nạp Lan Chỉ Thủy tràn đầy ôn tình, cảm thấy trong lòng nóng lên một chút. Đây là đứa con gái của cô và Cảnh Tiểu Lang, một đứa bé lanh lợi nghe lời.
Nếu Tiểu Lang cũng ở đây...
Nghĩ tới đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-ngo-vao-trong-chen-mau/2478271/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.