"Tôi đồng ý đi với cô..."
Hồi lâu sau, Tiểu Nha nhẹ nhàng nói một câu. Rõ ràng không quen biết với cô bé trước mặt, nhưng khi thấy cô ấy bi thương, là trong lòng lại đau nhói thủy chung vẫn không giảm bớt được. Trong lòng cứ như có một thanh âm luôn nói: Không thể để cô ấy thương tâm!
"Ô ô ô! Chị Trấp Thủy!!"
Cảnh Tiểu Lang nhào vào lòng cô, hai tay ôm lấy eo cô thật chặt.
"Ngoan~ nín đi."
Tiểu Nha dùng ngón tay xóa đi nước mắt nơi khóe mắt cô, sau đó cũng bị chính cử chỉ của mình làm cho kinh hãi.
"Mẹ, mẹ sẽ về nhà với chúng con sao?"
Tiểu tử ôm bắp đùi cô, ngẩng đầu lên, nghe thấy Tiểu Nha nói muốn cùng cả hai trở về, đôi mắt nhất thời sáng lên lấp lánh.
"Ừ... Nhưng mà cô không phải là mẹ của cháu..."
Không hiểu đứa nhỏ này làm sao cứ một mực gọi cô là "mẹ", cô bé hẳn nên là con gái của cô gái trước mắt này mới đúng, đợi đã, quan hệ giữa các cô?!
Tiểu Nha kinh ngạc nhìn hai người trước mặt, các cô là loại quan hệ đó?!
Cơn nhức đầu lại xông tới lần nữa, Tiểu Nha nhắm hai mắt xoa bóp trán.
"Chị Trấp Thủy, chị thấy không thoải mái sao?" Cảnh Tiểu Lang khẩn trương hỏi.
"Tôi không sao..." Vừa nói xong, thân người Tiểu Nha lảo đảo, trời đất quay cuồng một trận, ngã xuống sàn nhà.
"Chị Trấp Thủy!!"
"Mẹ!!!!!!!!!!!!!"
Giản Niên cùng Cảnh Tiểu Lang lập tức đem Tiểu Nha về nhà, lúc Giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-ngo-vao-trong-chen-mau/2478215/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.