"Cứu tôi với!! Giết người rồi!!!!!!!!!!!"
Cảnh Thiếu Kỳ giơ hai tay lên đầu, chạy thục mạng như dân chạy nạn.
Hai tay Nạp Lan Chỉ Thủy và Cảnh Tiểu Lang đồng thời đè Giản Niên lại.
"Hỏa Hỏa, chị là Tiểu Lang a! Tỉnh lại đi!"
"Ta phải giết hắn!!" Hai tròng mắt Giản Niên rỉ ra huyết sắc, con ngươi mờ đục một mảnh, thần trí đã mất phương hướng.
"Giản Niên!" Lưu Nguyệt thấy vậy cũng chợt cảm thấy sự việc không ổn, càng lo lắng hơn trước, tay vừa chạm vào gương mặt Giản Niên, liền bị linh lực quanh thân của cổ bùng nổ chấn động, hất thân thể trực tiếp văng ra xa.
"Khục..... khục....."
Lưu Nguyệt bỗng phun ra ngụm máu, ngã trên đất, chẳng qua hai mắt vẫn thật chặt ngưng lại nhìn Giản Niên.
"Giản Niên, cô làm gì vậy?!"
"Nhìn cho rõ lại, cô ấy là Lưu Nguyệt a!!" Nạp Lan Chỉ Thủy hô to.
"A!!!!!!!!!!!!"
Đột nhiên, Giản Niên nổi điên quát to, tránh thoát khỏi sự kềm chế, hai tay ôm đầu thống khổ rên rỉ.
Phàm là người tộc Shura khi phát điên, bức thiết sẽ có đổ máu!
"Chị Trấp Thủy, làm sao bây giờ?" Cảnh Tiểu Lang vội hô lên.
"Bắt trước nói sau."
Quanh thân Nạp Lan Chỉ Thủy dâng lên ánh sáng trắng, trước mặt nhất thời hiện ra, Vô Tà kiếm lập tức xuất hiện trong tay cô.
Cảnh Tiểu Lang "ngao ô" một tiếng, huyễn hóa thành hình dạng Băng Tà. Xoay mình một cái, Nạp Lan Chỉ Thủy đã cưỡi trên người cô, hướng Giản Niên phóng tới.
"A!!!!!!!!!!!!!!!!"
Thân thể Giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-ngo-vao-trong-chen-mau/2478186/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.