Hôm sau.
Như bình thường, cô ngủ dậy, phát hiện anh nằm bên cạnh ôm mình. Hình như hôm qua... cô về nhà, rồi anh bảo đi ngủ, cô lại muốn anh ôm nên ra thế này...
“Dậy rồi sao? “- Giọng anh vang lên nhưng mắt vẫn nhắm
“Ừm”- Cô trả lời.
“Anh đang lười, cho anh ôm em thêm lát nữa đi”- Anh nũng nịu.
Hôm qua cô nũng nịu, hôm nay thì đến lượt anh chứ.
Anh thật là...
Cô để anh ôm mình như vậy đấy, giờ không biết ai heo lười đây?
“Song Nhi”- Anh bỗng gọi cô.
“Sao vậy anh? “- Cô ngây ngô.
“Mình.. kết hôn nha”- Vấn đề này anh đã nghĩ đến lâu rồi, nhưng không biết cô sao đây.
Kết hôn? Cô và anh sao? Có được không? Cô là một cô gái bình thường, lại.. đang xảy những chuyện xấu, còn kết hôn với anh, một tổng giám đốc có tiếng, cô chỉ sợ làm anh mất mặt. Vả lại.. cô chưa tìm được ba mẹ ruột, cô chưa muốn tiến đến hôn nhân.
“Em... “- Cô lưỡng lự.
“Được rồi, nếu em chưa muốn cũng không sao, anh đợi em mà”- Anh nói.
“Cảm ơn anh”- Cô khẽ trả lời.
Lát sau, anh buông cô ra. Cô đi vệ sinh cá nhân, còn anh ngồi bên ngoài. Anh biết rõ cô chưa chấp nhận để cả hai đến hôn nhân, không sao anh đợi được, anh nhất định sẽ đợi được đến ngày cả hai cùng nhau bước vào lễ đường.
Cả hai vệ sinh cá nhân xong, cùng nhai đi ăn sáng.
Ngô Mạn Mạn đêm qua dường như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-lang-bat-duoc-tieu-bach-tho-chua-18/1895385/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.