Lan Hoán Sa cắn chặt môi dưới, không nói một lời.
Tiêu Tiềm đối với nàng trước giờ chưa bao giờ lớn tiếng, mỗi lần bị Lan phu nhân cự tuyệt, cũng sẽ cười trấn an nàng nói: Không sao! Ở trong mắt nàng, hắn luôn luôn là nam nhân ngay thẳng nhất, tấm lòng cũng bao dung nhất. Mà nay nhớ tới, nàng ở thản nhiên tiếp nhận yêu thương của Tiêu Tiềm, cùng rất trân trọng, nhưng chưa bao giờ chân chính đi tìm hiểu hắn, suy đoán tâm tư của hắn.
Tiêu Dũ âm thầm quan sát thần sắc của Hoán Sa, uống một ngụm trà, thở dài một tiếng nói: "Aizz, không có biện pháp, ai bảo Tiêu Tiềm là con trai ta, ta hôm nay đánh một canh bạc lớn đến mặt mũi già nua này cũng không cần, tự mình đến cửa giúp hắn cầu hôn, Lan phu nhân, bà cũng sẽ không đến chút mặt mũi này cũng không cho ta chứ ?"
" Cái này ..." Lan phu nhân nhìn một chút lính gác phía ngoài, lại nhìn một chút đứng bên cạnh Hoán Sa, "Bây giờ Tiêu Tiềm đang ở bên ngoài đánh giặc, hôn sự này, không bằng chờ hắn trở lại rồi thảo luận kỹ hơn."
Tiêu Dũ quả quyết nói: "Hôn nhân đại sự vốn là cha mẹ sắp đặt, người xưa đã truyền như vậy. Tiềm nhi ở bên ngoài hành quân đánh giặc, ta thay hắn làm chủ. Năm ngày sau chính là lương thần cát nhật, Tiêu gia chúng ta sẽ tự chuẩn bị tốt hết thảy, đến lúc đó chỉ cần kêu Tiềm nhi trở lại thành hôn là được."
"Đang lâm trận thay đổi tướng quân, không ổn đâu?" Lan phu nhân mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-khoi-mong-lac-giua-tran-ai/1076763/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.