Sau ba ngày hôn mê cuối cùng Kim Quý cũng trở về từ cõi chết. Đôi mắt thường ngày phủ đầy lớp phấn trang điểm nay hốc hác, hao gầy đi rất nhiều. Bờ mi nặng trĩu không buồn động đậy, Kim Quý vẫn chưa biết mình đang ở đâu và chuyện gì đã xảy ra.
Kim Quý xoay người cử động chợt nhận ra toàn bộ cơ thể đang bị cố định bởi những băng gạc trắng, chân bị cố định bởi bột rất nặng nề. Càng cố gắng di chuyển lại càng đau đớn. Kim Quý hoảng loạn sờ lên gương mặt xinh đẹp của mình nhưng làn da mịn màng thường ngày đã bị tấm gạt trắng quấn chặt chi chít. Từng cơn đau buốt truyền đến từ bên dưới hành hạ thể xác lẫn tâm trí cô ta.
Quá sốc Kim Quý la hét inh ỏi khiến các nhân viên y tế hoảng loạn chạy đến giữ chặt cô trên chiếc giường bệnh nhân ra sức động viên, an ủi, số khác đi tìm bác sĩ.
Kim Quý thực sự không thể chấp nhận hiện tại như một phế vật gào khóc thảm thiết, toàn thân trắng muốt - màu trắng ám ảnh của những vật dụng băng bó bệnh nhân.
Các bác sĩ sau khi hay liền chạy đến họ đứng kín giường khiến cô ta thêm sợ hãi. Mở to mắt nhìn những người xa lạ trước mặt trong đầu Kim Quý hiện lện trăm ngàn câu hỏi ở đâu, tại sao, như thế nào,...
Sau vài phút ban đầu xôn xao anh bác sĩ cho mọi người giải tán rồi ngồi xuống bên cạnh kể lại mọi chuyện cho Kim Quý. Nghe xong cô ta còn gào khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-gia-va-cuu-non-oan-gia-ngo-hep/3476758/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.