Đúng như thỏa thuận, Lệ Linh một mình lái xe đến sân golf và đợi Quang Minh ở đó rồi hắn sẽ đưa cô đến gặp lão Vĩnh Hà để bàn chuyện làm ăn.
Tấn Phong đã ra ngoài từ sáng bởi vì có chuyện quan trọng cần bàn với đối tác. Lệ Linh không nói chuyện này với Tấn Phong bởi trong lòng cô đã có dự tính từ trước.
Lâu lắm rồi Lệ Linh không đến những nơi dành cho giới thượng lưu kể từ khi gia đình xảy ra biến cố. Quá nhiều chuyện không hay xảy ra khiến cô không còn mặn mà với những thú vui xa xỉ. Cô bây giờ chỉ muốn làm thế nào để trả được mối hận này càng sớm càng tốt. Nếu hôm nay không vì việc lớn cô nhất định sẽ không đến nơi này.
Ngắm mình trong bộ váy ngắn thể thao cô rất hài lòng với vóc dáng xinh đẹp, thon thả nhưng rồi lại đượm buồn khi nhớ về quá khứ một thời tươi đẹp. Cái thời vô lo vô nghĩ nay còn đâu.
Trong lúc chờ đợi, Lệ Linh chỉnh lại lớp phần nhủ, một nhân viên nhận ra cô liền chào hỏi.
“Lâu lắm rồi em không thấy chị đến?”
Lệ Linh ngẩng đầu lên cô không nhận ra nhưng vẫn cười chào hỏi thân thiện. Cô rất vui vì có người nhận ra mình, cô chỉ sợ bản thân mình thay đổi đến mức người khác không nhận ra.
Cô tự mỉm cười, đã lâu rồi cô không có cảm giác thú vị thế này. Bỗng nghe tiếng ai gọi từ phía sau, Lệ Linh quay lại. Quang Minh đã đến, hắn đi một mình. Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-gia-va-cuu-non-oan-gia-ngo-hep/3476731/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.