Quang Minh trở về phòng làm việc Kim Quý cũng theo sau. Cô ta hệt như một cái đuôi của hắn. Thấy Quang Minh không đả động gì đến mình, Kim Quý nóng lòng lên tiếng.
“Anh làm như thế là có ý gì?”
Quang Minh quay lại ném cái nhìn khó chịu về phía cô ta.
“Chẳng có ý gì cả chỉ là muốn chôn vùi cô ta mãi mãi.”
Kim Quý nghe thế lạnh hết sống lưng nhưng lòng vẫn vui bởi nó chứng minh những gì cô ta nghĩ trong đầu là sai. Cô ta nũng nịu lay cánh tay hắn.
“Vậy mà em cứ tưởng…”
“Em tưởng gì chứ? Tưởng trong lòng anh có cô ta sao? Đừng có mơ.”
Nhìn nụ cười khinh bỉ và bất cần của hắn, Kim Quý lại củng cố thêm niềm tin về mối quan hệ của bọn họ. Cô ta nhẹ giọng dỗ dành.
“Em chỉ nói thế thôi chứ em lúc nào cũng tin tưởng anh.”
Bất giác Kim Quý nhớ ra cô ta giờ không còn là Tổng biên tập nữa vậy thì vị trí của cô ta ở đây là gì? Kim Quý ngước mắt nhìn hắn hỏi.
“Vậy giờ em làm gì ở đây chứ?”
Quang Minh nhìn người phụ nữ bé nhỏ trong lòng âu yếm.
“Là cánh tay phải đắc lực của anh.”
Đôi tay khẽ vuốt mái tóc cá tính của cô ta, khóe môi nhếch lên, ánh mắt như đang tố cáo những gì hắn vừa nói chỉ là dối trá.
…
Thử thách mà mà Quang Minh đưa ra bước đầu đã khiến Lệ Linh gặp không ít khó khăn. Nhà xuất bản kể từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-gia-va-cuu-non-oan-gia-ngo-hep/3476725/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.