Chiều tối Lệ Linh mới về đến nhà, tinh thần mỏi mệt cô thơ thẩn lên lầu mà không ghé qua chào mẹ. Bà năm cảm thấy hôm nay, Lệ Linh có gì rất lạ muốn quan tâm nhưng nghĩ lại bà chỉ là giúp việc không nên quan tâm quá nhiều đến những chuyện riêng tư của chủ nhà.
Ngã mạnh lưng xuống giường, tấm đệm loại cao cấp độ đàn hồi rất tốt, êm ái khiến cô nảy nhẹ, Lệ Linh buôn điện thoại xuống bên cạnh, khép nhẹ mi để tận hưởng một chút thoải mái hiếm hoi này.
Mỗi ngày trôi qua đối với cô đều rất nặng nề, số tiền đã vay cứ theo đó mà tăng lên chẳng mấy chốc đã trở thành một con số khổng lồ. Lệ Linh đang phải gồng mình chống chọi với những suy nghĩ tiêu cực từng ngày.
Ngày tháng cứ thế trôi qua, tình thế trước mắt vẫn chưa thể tìm ra phương án tốt nhất. Lại một ngày nữa Lệ Linh về nhà muộn trong trạng thái mỏi mệt. Cô lặng lẽ lên lầu, khi ngang qua phòng khách cô không nhìn thấy mẹ có lẽ bà đã đi ngủ sớm.
Vài phút sau, Lệ Linh nghe thấy dưới nhà có tiếng cãi vã rồi tiếng vỡ của đồ đạc cô vội vàng chạy xuống. Một đám đàn ông cao lớn, hung hăng đang đập phá biến phòng khách trở thành nơi hỗn loạn đầy những mảnh vỡ. Dưới sàn bà Thanh Trúc và bà năm đang nài nỉ van xin họ dừng tay nhưng không có tác dụng.
Lệ Linh đoán ra đây chắc chắn là đàn em của chủ nợ nhưng cô không nghĩ trông hắn cũng đàng hoàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-gia-va-cuu-non-oan-gia-ngo-hep/3476711/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.