Em đói chưa? Anh đưa em đi ăn?”“Vâng!”
Tôi đứng dậy phủi mấy lá cỏ trên người. Lúc tôi cúi đầu nhìn anh, thấy anh đang xoa bóp cánh tay.
Khi đấy tôi mới nhớ ra mình đã chiếm đoạt cánh tay anh cả buổi chiều, muôn vàn cảm xúc nổi lên trong đầu…
Anh đưa tôi đến một cửa hàng bánh ngọt, mua một chiếc bánh gateaux thật to cùng ăn với tôi.
Ăn được một nửa, anh hỏi tôi: “Vì sao em lại thích thứ khó ăn thế này nhỉ?”
“Em ghét nhất mùi vị này, nhưng mỗi ngày anh đều bắt em ăn!”
Sau đó, chúng tôi nhìn nhau, cười bất đắc dĩ, đẩy phần còn lại sang một bên!
Anh lấy ngón tay lau vệt kem dính trên môi tôi! Trước đây anh vẫnthường xuyên làm như vậy, nhưng tôi không có cảm giác gì đặc biệt.
Hôm nay tôi bỗng thấy môi mình tê dại, lén lấy tay lau đi lau lại mới trở về trạng thái bình thường.
“Em thích ăn gì nhất?” Anh hỏi.
“Em…” Tôi muốn một ngụm nước đào mật ông, nghĩ một lát: “Em muốn ăn cơm do chính tay anh làm!”
“Em thật biết thưởng thức!” Anh vội vàng kéo tôi về nhà, tự mình xuống bếp nấu cho tôi một đĩa cơm rang trứng thơm ngào ngạt.
Đó là thứ ngon nhất tôi đã từng ăn. Tôi ăn không thừa hạt nào.
Anh ngồi bên tôi, nhìn tôi ăn xong: “Ngon không?”
“Là thứ ngon nhất mà em đã từng ăn! Không ngờ anh còn biết nấu cơm…”
“Từ nhỏ cha anh đi đánh bạc ở bên ngoài cả ngày, mẹ đi làm ở phânxưởng từ rất sớm, không có thời gian chăm sóc anh. Anh tự mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-duong-cam/1265674/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.