“Cái gì?”
Tôi không biết còn chuyện gì có thể vô lý hơn chuyện một người cảnh sát nuôi một đứa con trai là lão đại xã hội đen.
“Sao trông hai người chả giống nhau gì cả?”
“Là cha dượng của tôi! Cha ruột tôi qua đời khi tôi chưa đầy mườituổi. Sĩ quan Vu là người tốt, nuôi nấng tôi như con ruột. Thế nên mẹtôi rất yêu ông ấy, luôn nói tôi phải làm một người tốt như ông, đừnggiống cha ruột, ngày ngày chỉ biết đánh bài uống rượu.”
“Nên ước mơ của ông mới là làm cảnh sát?”
“Có lẽ em không biết, tôi đã từng là một đứa trẻ rất ngoan ngoãn. Tôi rất nỗ lực học tập, thành tích cho đến năm thứ hai trung học của tôiđều là ba hạng đầu của lớp, kỳ thi học viện cảnh sát căn bản không làmkhó được tôi.”
“Ông học tốt như vậy ư?” Tôi hoàn toàn không ngờ đến! Tuy nhiên suynghĩ cẩn thận thì người có tâm tư tinh tế như anh, học hành chắc chắnkhông kém.
Tôi ngồi xuống bên cạnh anh, lặng yên nghe anh nói.
“Nếu như không phải chiều hôm ấy trên đường đi học về tôi nhìn thấyđại ca bị chém, biết đâu bây giờ tôi đã làm một cảnh sát! Con người đôikhi không thể đi nhầm đường, đi nhầm một bước, sẽ không thể quay đầulại.”
“Trong xã hội đen, không ai biết bối cảnh gia đình ông? Không ai biết cha dượng ông là cảnh sát?”
“Trước đây đại ca từng hỏi tôi người nhà làm gì, tôi nói cha tôi làmột tay cờ bạc, bị người ta đánh chết rồi, còn mẹ tôi đã tái hôn. Tôikhông hợp với cha dượng nên cắt đứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-duong-cam/1265673/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.