Rất nhanh, tôi nghe thấy tiếng phanh chói tai ngoài cửa, một tiếngrồi lại một tiếng, tôi cứ nghĩ là Hàn Trạc Thần, liền ngẩng đầu lên nhìn ra bên ngoài.
Đây là phong cách điển hình cho sự xuất hiện của một đại nhân vật, từ trong chiếc xe đen nhánh như mực, một người đàn ông mặt áo da đen tuyền bước xuống, nối tiếp ông ta ít nhất phải có đến một trăm người, thanhthế to lớn đến mức khiến cho nhà kho bị vây quanh, một con ruồi chuicũng không lọt.
Ầy, rất phô trương đây, tôi đoán chừng đó là người mấy gã đó gọi là lão đại xã hội đen!
Lão đại này không giống như tôi tưởng tượng, dáng người anh ta rấtcao, ít nhất cũng phải một mét tám lăm, quần áo màu đen bó sát người lộrõ những đường cong thon dài, toàn thân tản mát ra mùi vị của một ngườiđàn ông lạnh lùng.
Không biết vì sao, tôi vẫn cảm thấy đã gặp người này ở đâu đó rồi, nhất thời tôi nghĩ không ra.
Anh ta đi đến bên cạnh tôi, tháo sợi dây thừng đang trói chặt quanhngười, lấy cái gì đó từ trong miệng tôi ra, lại cùng lúc cởi chiếc áo da màu đen trên người khoác lên trên người tôi.
Rất cẩn thận hỏi thăm: “Có sao không?”
Tôi lắc đầu, nhìn thấy rõ khuôn mặt khôi ngô của người ấy, rốt cuộc cũng nghĩ ra.
“Là chú à?” Tôi gần như không thể tin được. “Chú chẳng phải là An Dĩ Phong sao?”
“Đúng rồi!”
Lần đầu tiên gặp An Dĩ Phong đã là một năm trước, ngày đó anh ta ănmặc giống hệt như một con chim công, chính xác mà nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-duong-cam/1265664/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.