"Hôm nay con không đến xưởng à?"
Bà Lâm Trúc Linh dùng thanh lăn xanh ngọc lăn nhẹ lên xuống trên mặt mình, đôi mắt khép hờ hỏi Ninh Trúc Nhi.
Ninh Trúc Nhi đứng sau lưng xoa bóp vai cho mẫu thân, im lặng rất lâu cũng không trả lời. Nàng không phải biết nói gì, cũng không dám nói gì.
"Sao vậy? Sao không trả lời ta?"
Bà Lâm Trúc Linh hé mở đôi mắt, nhìn sang Tiểu Ái đứng bên cạnh, thăm dò.
"Tiểu thư..." Tiểu Ái lúng túng không biết nói thế nào, hết nhìn phu nhân rồi nhìn sang Ninh Trúc Nhi.
"Hôm nay con hơi mệt."
Ninh Trúc Nhi lên tiếng, nàng không muốn nhắc đến việc nàng và Dương Nhã Yên gặp ông Tần hôm qua.
Bà Lâm Trúc Linh lại nhắm mắt hưởng thụ cảm giác được con gái xoa bóp hai vai.
"Con bé họ Dương làm gì khiến con không vui à?"
Ninh Trúc Nhi lại câm như hến, bà Lâm Trúc Linh không quay người ra sau nên không biết nàng đang bày ra vẻ mặt gì. Bà nói tiếp, "Nó bây giờ đang cai quản cả xưởng dệt lẫn vườn nuôi tằm, có lên mặt với con cũng không có gì lạ. Cứ để mặc cho nó hóng hách đi."
Ninh Trúc Nhi muốn nói mọi việc không phải như vậy, nhưng bà Lâm Trúc Linh lại lên tiếng trước, không để nàng kịp mở miệng, "Dù sao phụ thân con bắt nó phải chỉ dạy cho con việc ở xưởng, nó cũng không thể không làm. Chuyện quan trọng bây giờ là con phải thật cố gắng. Đi theo nó, học được bao nhiêu thì học."
Tiểu Ái bên cạnh lên tiếng giúp Ninh Trúc Nhi, "Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-day-nao-noi-giua-hai-ta/931795/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.