“Cha!”
Đậu Đậu vội vã từ ngoài chạy vào phòng, ta buông sổ sách đang thẩm tra đối chiếu xuống, không khỏi kinh hãi, đứa con xử kinh bất biến kia của ta cư nhiên hoảng hốt thành như vậy, chẳng lẽ là hắn gặp phải đại sự gì đó kinh thiên động địa quỷ khốc thần sầu đại loại như giang sơn đổi chủ hay là ngoại bang xâm lấn??
“Con a, đừng có hoảng! Nói! Xảy ra chuyện gì! Hoàng đế lão tử bị người ta soán vị?”
“Cha…” Mi tâm giữa hai hàng lông mày của Đậu Đậu nhăn lại thành hình chữ xuyên: “Ngươi có cừu oán với hoàng đế a? Ngày nào cũng cầu hắn bị người ta soán vị?”
“Có thể có đi…” Ta bĩu môi, sau đó nhoẻn miệng ngốc nghếch cười rộ lên: “Dù sao ta vừa nghĩ tới bị người ta soán vị không hiểu sao lại cảm thấy hưng phấn hẳn lên!”
“Không nói chuyện này! Cha, ngươi xem!”
Đậu Đậu đem một bức tranh vẽ người mở ra trước mặt ta, a, hảo một tuyệt thế mỹ nhân làn da tựa ngưng tuyết, mắt đen như mực, môi đỏ như son, răng trắng như châu như ngọc! Ta không khỏi chậc chậc gật đầu: “Ân, quả nhiên là tuyệt đại giai nhân! Nếu có thể lấy nàng làm vợ, còn cầu gì hơn?”
“Cha! Trọng điểm!”
“Được rồi…” Ta thở dài một hơi: “Con a, cha cắn răng cắn cỏ dạy ngươi vẽ hai năm, nguyên tưởng rằng cuộc đời này đã vô vọng, không ngờ tới tài nghệ vẽ tranh của con trai ta lại tăng tiến thần tốc như vậy, tuy rằng bức tranh vẽ cha ngươi thiên hướng âm nhu, nhìn qua tựa như nữ nhân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-vi-di/68832/quyen-2-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.