“Kim Nhi, ngươi bình thường thích ăn phần nào của heo?” Ta đứng ở trên ghế, cầm đao ở trên mặt thiết trụ khoa tay múa chân đến khoa tay múa chân đi, hắn sợ tới mức sắc mặt xanh mét.
“Kim Nhi thích ăn lỗ tai heo, nhưng mà con heo này mập quá, hơn nữa hảo bẩn, Kim Nhi không thích, Hoàng Thượng một mình giữ lại đi.”
Đúng vậy a, ” ta nhìn nhìn bên trong lỗ tai thiết trụ, ghê tởm le lưỡi: “Đại khái là từ khi hắn sinh ra tới giờ không có tắm tới lỗ tai.”
“Ba vị ái khanh, các ngươi nói thử xem trước tiên cắt ở đâu thì hảo?”
Vũ Thanh Túc nhàm chán đánh một cái ngáp: “Hoàng Thượng, giết heo trước tiên là phải lấy máu, còn ăn như thế nào tí nữa tính tiếp, trước tiên cứ cắt một đao ngay yết hầu rồi nói sau.”
“Các ngươi đừng dọa ta, hừ, các ngươi vốn không dám mà.” Thiết trụ miễn cưỡng cười nói.
Có tiến bộ, không xưng lão tử.
“Oa, ái khanh, các ngươi có nghe hay không? Một cái đầu heo lại còn nói thân là hoàng đế như trẫm lại không dám giết một cái đầu heo nha.” Ta làm ra vẻ mặt kinh hãi: “Vậy trẫm có nên vì để chứng minh trẫm dám giết mà giết nó sẽ tốt hơn không?”
“Hoàng Thượng, ngài không phải vẫn muốn xem thập đại khốc hình trong cổ thư ghi lại sao? Trước khoan giết hắn, đem hắn ra thử rồi nói sau!” Kim Nhi bỗng nhiên đề nghị nói.
“Thập đại khốc hình?” Ta bộ dáng vô cùng đau đớn kéo kéo khóe miệng, đau lòng sờ sờ sau ót thiết trụ :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-vi-di/68831/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.