Bằng vào thân phận này dọc theo Tương châu một đường trở nên thông suốt.
Dù sao mọi người đều biết Trương thị lập nghiệp trong thiên hạ bằng conđường bán hàng, mà Ninh Trường Chân và Mạch Tử Trọng lại là người củaTùy thất cho nên Trương gia ở Lĩnh Nam qua lại cũng không có gì kỳ quái.
Nơi nào càng nguy hiểm thì lại càng an toàn.
Tuy nói Đô Lăng trấn cách Tuyên Hóa ước chừng bốn mươi dặm lộ trình nhưngthực tế thì sao, nhận thức Lý Ngôn Khánh cũng không quá nhiều người.
Lý Ngôn Khánh thoải mái ở trên Đô Lăng trấn hành tẩu thỉnh thoảng lại cảm khái vài tiếng với Thẩm Quang.
Trong ấn tượng của Lý Ngôn Khánh, Mạch Tử Trọng thuần túy là một quân nhânkhông ngờ hắn lại có thể làm ra chuyện xuất sắc đến như vậy.
Lúc này trời đã muộn ánh sáng trở nên ảm đạm.
Khí trời Lĩnh Nam này thật giống như trẻ con thay đổi thất thường.
Lúc tiến vào Đô Lăng trấn ánh nắng còn tươi sáng nhưng qua một thời gian mưa đã lất phất.
Lý Ngôn Khánh cùng ba người vội vàng vào một cửa hàng tránh mưa lại phát hiện ra đây là một Lưu Ly điếm.
Kỳ thật lưu ly(thủy tinh) trong lịch sử của Trung Quốc đã lưu truyền rất lâu.
Tục truyền từ thời Xuân Thu Chiến Quốc Phạm Ngu đã làm ra chế phẩm lưu ly trình cho Việt vương Câu Tiễn.
Tuy nhiên vì công nghệ chế tạo lưu ly phức tạp cho nên giá cả thành phẩm vô cung đắt đỏ, ở thời đại này lưu ly chính là thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2966193/quyen-9-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.