Trương Trọng Kiên thở dài một tiếng quay người cất bước rời đi khỏi thưphòng, hùng tráng khí lực năm đó đã hơi thấp xuống, Trương Trọng Kiênkhông muốn thừa nhận nhưng cũng phải đối mặt với sự thật, thời giankhông buông tha người ta già rồi, thật sự là già rồi.
Mà đồng tủ búi tóc năm đó hôm nay cũng đã trở nên phong nhã hào hoa.
Cái gọi là thế hệ thay người đại khái là đạo lý như vậy.
Nhưng mà nhẹ nhàng nhận thua như vậy, Trương Trọng Kiên cũng không nguyện ý.
Tiêu Hoài Tĩnh ngồi ở trong phòng khách, ngồi ngay ngắn trên ghế thái sư.
Lần đầu tiên hắn đến nhà làm khách của Trương Trọng Kiên hắn còn tưởng mình đến nhà của Lý Ngôn Khánh.
Cách bài trí của hai người quá mức tương tự, phòng khách đều là bàn bát tiên, đều có ghế bành.
Về sau Tiêu Hoài Tĩnh mới biết được cái bàn bát tiên và ghế bành này nguyên là thủ bút của Lý Ngôn Khánh.
mà Trương Trọng Kiên thì là đối tác khi ấy của Lý Ngôn Khánh, cho nên cũng không có gì là kỳ quái.
Nhìn thấy Trương Trọng Kiên tiến đến Tiêu Hoài Tĩnh vội vàng đứng dậy.
Trương Trọng Kiên vẻ mặt tươi cười khoát tay ý bảo Tiêu Hoài Tĩnh ngồi xuống.
Hai người hàn huyên một phen sau đó Tiêu Hoài Tĩnh nói:
- Tiêu công xin hỏi là có phân phó gì?
Tiêu Hoài Tĩnh thần sắc như thường ngồi thẳng dậy nói:
- Nghe nói hiện tại Lý Ngôn Khánh đang đóng quân ở Tương châu.
Tiêu Hoài Tĩnh cười khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2966191/quyen-9-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.