Lý Ngôn Khánh xoay người ngồi trước mặt Đóa Đóa, thấp giọng nói:
- Nàng thấy đấy bằng vào lực lượng hiện tại của ta thì rất khó có thể dừng chân.
- Lý Mật chết, Quan Trung chỉ bằng vào Lý Thần Thông Lý thúc thúc mà đã quét ngang được khu vực Tề Lỗ.
Đó chính là năng lực của thế trụ, nếu như không có xuất thân mạnh mẽ thì khó có thể trở thành đại sự, Lý Uyên lên ngôi cũng nhờ vào Lũng Hữu Lý phiệt trợ giúp, Vương Thế Sung cũng thế, được sự ủng hộ của Thái Nguyên Vương thị, nếu không thì cũng không dấy nên sóng gió ở Lạc Dương được.
Còn ta thì sao?
Địa vị rất xấu hổ.
Muốn tranh giành giang sơn rất khó, Huỳnh Dương nơi này dù sao cũng là chỗ tứ bề ác chiến, khó có thể bền bỉ, ta cho dù thay đổi địa vị cũng bị người ta nghi kỵ, kỳ thật nàng trước kia có lòng phản Tùy cũng là do có hậu duệ Bắc Chu.
Thế gia đệ tử đúng là có thứ mà người bình thường không thể bì được.
Lý Ngôn Khánh có thể thấy rõ ràng, Đóa Đóa cũng thấy rõ ràng.
- Thiếp lập tức đi nói với Từ Hưng Ba liên lạc với Di Lặc áo trắng, cần thiết thiếp sẽ tới Tương Châu, triệu kiến pháp đàn Tương Châu là Long Khởi, hắn là nghĩa tử của Cáp công công, võ nghệ rất cao cường, ở trong giới lục lâm cũng có thanh danh, hảo hán đại giang nam bắc đối với hắn cũng rất kính phục.
- Long Khởi?
Lý Ngôn Khánh lầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2966030/quyen-8-chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.