Tuy nhiên hôm nay nghe huynh nói, đệ đã hiểu được.
Đại ca tuy huynh không phải là người của Trịnh gia tuy nhiên vẫn để ý tới Trịnh gia, phần nhân tình này Hoành Nghị cả đời cũng không báo đáp được.
Hoành Nghị nguyện ý nghe theo lời của đại ca, ngày sau Trịnh gia lục phòng sẽ dốc sức vì đại ca.
Lý Ngôn Khánh tiến lên, ôm lấy cổ Trịnh Hoành Nghị, cười hắc hắc không ngừng.
Vũ Sĩ Ược cũng cười.
Trong lòng hắn thầm thuần phục, chiêu thức này của thế tử thật là lợi hại, không chút dấu vết cột chặt lục phòng Trịnh gia lại, chỉ cần Trịnh gia lục phòng một ngày còn cầm quyền thì Trịnh gia sẽ đứng vững bên cạnh của Lý Ngôn Khánh.
Đừng nhìn Trịnh thị hiên tại xuống dốc, bọ họ ở trong ngũ họ thất đại gia cũng xếp thứ hai.
Vũ Sĩ Ược cảm khài ngàn vạn, thế tử mới hơn hai mươi tuổi mà thủ đoạn này cho dù những lão hồ ly bốn mươi năm mươi tuổi cũng chưa chắc có thể sánh được.
- Lý đại ca, huynh nói đệ nên làm thế nào?
- Mấy ngày nay đệ chuẩn bị một chút, ta sẽ nghĩ cách cùng với Nghiêu Quân Tố liên hệ trước, đợi đến khi thời cơ chín muồi đệ tới Hà Đông huyện, trước mặt Nghiêu Quân Tố mà thương lượng, đến lúc đó cho hắn biết Việt Vương không còn nhưng Thừa Khải vẫn còn.
Giang Nam nhiều phỉ tặc, thái hậu tuy có Trương Phòng phụ tá nhưng vẫn thiếu người, chi bằng hắn tới đó giúp một phen.
Trịnh Hoành Nghị cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2966028/quyen-8-chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.