Lý Ngôn Khánh hơi biến sắc nhưng sau đó liền khôi phục lại vẻ bình thường.
- Rất tốt, nói hắn đi qua bên Tam Bảo lãnh thưởng, lão Thẩm ngươi đi nói với lão Tô, cho hắn lập tức chuẩn bị binh mã, tùy thời nhận mệnh.
Thẩm Quang gật đầu vội vàng rời đi.
Bùi Hành Nghiễm hiếu kỳ hỏi:
- Ngôn Khánh, hẳn là có phiền toái gì?
Lý Ngôn Khánh cười cười:
- Chỉ là một chút chuyện nhỏ, không đáng để lo. À vừa rồi chúng ta đã nói đến đoạn nào rồi? Tân đại ca, Ngõa Cương trại gần đây hoạt động rất mạnh sao?
Tân Văn Lễ và Trịnh Vi Thiện đều gật đầu.
- Ngõa Cương tặc hai tháng nay xuất hiện đâu chỉ là nhiều lần, mà quả thật rất hung hăng càn quấy.
Trình Tri Tiết, Đan Hùng Tín dưới trướng của Địch Nhượng rất khó giải quyết, hai người này đều là thượng tướng, võ nghệ không hề tầm thường mà ngõa cương tặc lên tới mấy nghìn người, thậm chí vạn người tấn công ta cùng với lão Trịnh vô cùng đau đàu, trước đây ta đã từng nói với lão Vệ, hi vọng Huỳnh Dương quận có thể hiệp trợ.
- Kỳ thật nếu đối phó với những tội phạm này không nương tay thì tự nhiên yên tĩnh.
Nhưng không hiểu tại sao quận trưởng không chịu đồng ý, hương dũng trong quận không cho phép xuất chiến chỉ tử thủ trong thành.
Kể từ đó, tổn thất tuy giảm bớt nhưng lại mất đi sĩ khí.
Không chỉ có thế rất nhiều du côn trong địa bàn cũng nhao nhao tham gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965520/quyen-7-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.