Vương Hoàng cười cười:
- Cần phải xem xem là tặng cho người nào.
- Vương tiên sinh, gần đây ở Đông quận Ngõa Cương hoạt động vô cùng hung hãn, đã mấy lần tới gần Huỳnh Dương, ông nói xem mấy tên này liệu có liên hệ với Ngõa Cương trại không?
- Trước mắt xem xét thì cả hai chưa có liên quan.
Tuy nhiên về sau thì khó nói chính xác, Ngõa cương tặc thanh thế ngày càng lớn, chắc chắn sẽ không vì năm mươi chiếc áo giáp mà tập kích công tử? Không lẽ bọn họ muốn bại lộ mục tiêu sao.
Lý Ngôn Khánh gật gật đầu:
- Đã như vậy thì cần phải phái người điều tra chỗ ẩn nấp của bọn hắn.
- Ta đã an bài xong xuôi nghiêm mật giám thị nhất cử nhất động của Doãn gia.
Vương Hoàng nói xong đứng dậy rời đi.
Lý Ngôn Khánh cũng không còn hứng thú buông cần câu, hắn đi vào trong lương đình gọi to một tiếng:
- Đại hắc tử, đi ăn cơm thôi.
- Ăn cơm rồi sao? Đệ tới ngay.
Hùng Khoát Hải vụt đứng dậy bước nhanh về phía Lý Ngôn Khánh.
Nhìn thấy dáng vẻ này củ hắn Lý Ngôn Khánh nhịn không được nở ra một nụ cười.
Từ trong miệng của Lương Lão Thực Ngôn Khánh đã biết tình huống đại khái.
Thủ lĩnh phản loạn là Giải Tượng, vốn là người ở Tề quận, vì dân bản xứ xung đột bỏ bỏ đi, sau đó vào núi gặp Tả Hiếu Hữu, về sau cùng với Tả Hiếu Hữu khởi binh, năm Đại Nghiệp thứ mười thanh thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965513/quyen-7-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.