Doãn phu nhân nói:
- Lão gia, Tông Đạo nói hoàn toan chính xác, rất có đạo lý.
- Hắn hiện Lý Ngôn Khánh thanh danh vang dội tất cả mọi người đều hướng về hắn, tuy nhiên Lý Ngôn Khánh không có tỷ muội huynh đệ, phía dưới cũng không có con nối dõi, nếu như hắn chết đi thì Lý phủ cao thấp sẽ loạn một bầy
- Nói không chừng lão gia có thể mượn chuyện này mà có được chỗ tốt.
- Lão gia không phải luôn nói rằng hai quản gia của Lý Ngôn Khánh đều là nhân tài hay sao, nếu như Lý Ngôn Khánh không còn thì chẳng phải lão gia có cơ hội thu nạp bọn họ hay sao?
Doãn Đức sắc mặt trở nên tái nhợt:
- Nghiệt tử này không hiểu chuyện thì thôi, tại sao bà cũng góp náo nhiệt vào?
- Tên Lý Ngôn Khánh kia dễ đối phó như vậy sao? Hôm nay ta không nghe thấy gì hết, sau này các ngươi cũng đừng nhắc chuyện này nữa.
Doãn Đức nói xong phất tay rời đi.
Doãn Tông Đạo hơi ủy khuất mà nói:
- Mẹ, cha làm vậy thì sau này chúng ta chờ bị sỉ nhục mà thôi.
Nhưng mà Doãn phu nhân lại nở ra nụ cười.
- Tông Đạo, con đừng sốt ruột, cha con... đã có chủ trương.
Hiểu chồng không ai bằng vợ, thân là người kề gối với nhau Doãn phu nhân đối với Doãn Đức đã quá hiểu rõ.
- Mẹ nói là....
Doãn Tông Đạo lập tức hưng phấn.
Doãn phu nhân đặt một ngón tay trên môi, thở dài một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965505/quyen-7-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.