Đối với Doãn Đức mà nói, xét về xuất thân hắn cũng được một cái tứ phẩm xuất thân mà thôi.
Từ điều này cho thấy Doãn gia đã suy bại thế nào.
Doãn Đức năm nay đã năm mươi tuổi, béo trắng mập mạp rất có phúc hậu.
Lúc này sắc mặt của hắn âm trầm lẳng lặng nhìn Doãn Tông Đạo, hơn nửa ngày sau vẫn lắc đầu thở dài.
- Cha, tên Lý Ngôn Khánh kia thật sự quá khi dễ người khác rồi.... con và hắn không oán không thù, xưa nay nhìn thấy hắn đều cung kính, thậm chí đối với hạ nhân Lý phủ đều không dám khó dễ nửa phần, vậy mà hắn không niệm tình cũ, ở trước mặt Sài huyện lệnh bịa chuyện làm hại khiến cho hài nhi nơm nớp lo sợ, bây giờ còn bị bãi miễn chức quan.
Doãn Tông Đạo nghĩ tới đây ủy khuất khóc lớn.
Hôm nay Sài Hiếu đột nhiên bãi miễn chức quan pháp tào huyện nha của Doãn Tông Đạo, bắt hắn đóng cửa suy nghĩ.
Doãn phu nhân cũng ở bên cạnh nói:
- Lão gia, Tông Đạo nói không sai.... Tên Lý Ngôn Khánh kia thật sự tàn nhẫn quá mức, trước giờ làm gì có chuyện ngang ngược như vậy?
- Ngươi im miệng cho ta.
Doãn Đức đột nhiên lạnh lùng nói:
- Lý Ngôn Khánh tàn nhẫn, nếu như hắn tàn nhẫn thì tính mạng của ngươi khó có thể bảo toàn.
- Ngươi có biết những người mà ngươi chặn đường là ai không? Một người là tộc nhân của Hột Lăng Đậu thị, hiện tại cha của hắn là Đậu Quỹ đang đảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965503/quyen-7-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.