🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lý Ngôn Khánh không để ý tới hắn, ngưng mắt nhìn Trưởng Tôn Vô Kỵ mà thấp giọng nói:



- Nếu như không có Hứa Kính Tông ta hôm nay chỉ sợ đã không còn gì.



- Vô Kỵ ta cũng biết ngươi có hảo ý cũng biết ngươi chí hướng cao xa.



- Nhưng có một số việc cũng cần có người đi làm, Hứa Kính Tông này tài hoa không hề tầm thường, hơn nữa lại nguyện ý ô danh thay ta, ta há có thể không dùng hắn? Nói thật ta



biên soạn Gian Vọng chú này chính là để vơ vét của cải, những tên gian vọng này bọn họ vơ vét mồ hôi nước mắt của nhân dân, hút máu mỡ của dân, tại sao ta không lấy của bọn hắn? Ta biết ngươi nói, quân tử ái tài, nhưng vấn đề là, quân tử nếu như chết đói thì cũng chẳng có ích gì cho nhân dân.



Nay ta soạn Gian Vọng chú, có lẽ trăm năm sau, ta cũng được lưu danh trong đó.



- Nhưng ta không hối hận, vì mục đích cao thượng ta không từ thủ đoan nào, còn nhớ hôm ta ở Kỳ Lân quán đã nói là vì dân sinh lập mệnh không?



Trưởng Tôn Vô Kỵ trầm mặc lại, thật lâu không nói lời nào.



- Thế nào là quân tử?



Mạnh phu tử có thể gọi là quân tử không?



Trưởng Tôn Vô Kỵ gật gật đầu:



- Mạnh phu tử có thể gọi là quân tử.



Lý Ngôn Khánh bưng chén rượu, nhẹ nhàng đánh cái đũa trong tay vào đĩa, đọc ra một bài thơ:



- Khất cái làm sao hai

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965498/quyen-7-chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Soán Đường
Quyển 7 - Chương 13: Tâm sự của Trưởng Tôn Vô Kỵ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.