Vương Hoàng vuốt râu cười nói:
- Ta chỉ đưa ra kế sách còn tất cả mọi chuyện là do công tử giải quyết, ta thấy Tô Liệt kia rất có bản lĩnh, luyện binh nhất định phải để hắn phụ trách, đúng rồi còn một chuyện nữa, công tử hiện tại đã không có quan hệ với Trịnh thị nữa, ta thấy vẫn nên sửa tên hổ vệ thì hay hơn.
Lý Ngôn Khánh nghe được không khỏi cười khổ.
Kế hoạch này xem ra phải tiêu tiền như nước.
Không biết tài lực của mình có thể chịu được không.
Cùng ngày Thẩm Quang mang theo hoàng kim đi tới Lạc Dương.
Ngôn Khánh vẫn tỏ vẻ vô sự hắn tìm tới Mã Tam Bảo kiểm kê tiền bạc, sau khi kiểm kê Ngôn Khánh sợ hãi kêu lên một tiếng.
Hóa ra trong thời gian ngắn, tiền bạc chảy ra từ trong tay của hắn đã là mười vạn quan.
Trong đó có rất nhiều tiền bạc chi tiêu không nằm trong kế hoạch ví dụ như xây dựng đạo quán hay chùa miếu, mà năm sau còn cần phải tiêu tới tám nghìn quan nữa.
Kỳ Lân quán hôm nay đang tu kiến, đợi đến lúc xây xong cũng phải tốn không biết bao nhiêu tiền bạc, năm sau ít nhất cũng phải tốn hết năm vạn quan, nếu như trường cứu tế mà tiếp tục thì phải tốn thêm vài vạn quan nữa.
Ngôn Khánh thống kế một chút, đầu xuân năm sau hắn phải chuẩn bị bảy vạn quan.
Cái này vẫn chưa tính tới chi tiêu thông thường.
Lý Ngôn Khánh hiện tại có chưa tới mười vạn quan.
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965471/quyen-6-chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.