Vương Hoàng thở ra một trọc khí đem chén trà nhỏ buông xuống.
- Công tử có chuyện gì vậy?
Giờ khắc này hắn đã minh bạch, mọi chuyện có lẽ là không quá lớn, Ngôn Khánh sở dĩ tìm là muốn trưng cầu ý kiến của hắn.
Nếu không phải như vậy Mao Tiểu Niệm há có thể nấu trà thơm.
- Ta vừa nhận được một phong thư.
Ngôn Khánh lấy từ bên trong trang sách ra một lá thư.
- Gia quyến của Ngư lão trụ quốc hiện tại đã bị nhốt vào trong thiên lao.
- Sao?
Vương Hoàng không có phản ứng gì ngược lại Thẩm Quang thì hoảng sợ, người có thể được gọi là Ngư lão trụ quốc trên đời này chỉ có một là Ngư Câu La, tuy nhiên Ngư Câu La đang cùng phản tặc Lưu Nguyên Tiến kịch chiến tại sao nhà của hắn lại bị bắt?
Lý Ngôn Khánh nói:
- Ngư lão trụ quốc và Thổ Vạn Tự tướng quân đang tiêu diêu tự tại đánh nghịch đảng Lưu Nguyên Tiến.
Nhưng mà phản tặc như cỏ, đánh chỗ này lại mọc lên ở chỗ kia, loạn đảng Giang Nam không cách nào đốt sạch được, dẹp sạch loạn đảng không phải là chuyện một sớm một chiều, có lẽ cần phải bốn năm năm, bệ hạ đối với thành tích của lão trụ quốc rất không hài lòng.
Trước đây từng có loạn Dương Huyền Cảm cho nên của cải trở nên vô cùng thiếu.
Lão tướng quân lo cho người nhà cho nên bí mật buôn lậu lương thực, muốn phụ cấp cho người nhà, không ngờ thuyền lương thực lại bị chặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965469/quyen-6-chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.