Lý Ngôn Khánh hai mắt liền sáng ngời.
Có được sự tán dương của Lý Hiếu Cơ như vậy, Vương Hoàng nhất định không tầm thường.
Hắn có cả kinh nghiệm với tài học, Ngôn Khánh mặc dù bên người có không ít người nhưng phần lớn đều là võ tướng như là Hùng Khoát Hải và Hám Lăng, thân địch trăm người. Có Tô Định Phương Từ Thế Tích nhưng đều là người giỏi chỉ huy binh mã, khích lệ sĩ tốt, Đảng gia huynh đệ cũng chỉ lo chân chạy, Mã Tam Bảo xử lý việc lẫn lộn cũng ngay ngắn rõ ràng. Mà Thẩm Quang, người Ngôn Khánh tín nhiệm nhất thì kinh nghiệm giang hồ mặc dù phong phú nhưng bày mưu tính kế giúp hắn thì không làm được.
Bên người của Lý Ngôn Khánh lúc này thật sự cần một người bày mưu.
Tính ra Vương Hoàng là phù hợp nhất.
Tuy nhiên đem Vương Hoàng giữ bên người cũng không phải là không có nguy hiểm.
Nếu như bị người nhận ra thân phận thì dĩ nhiên sẽ dẫn tới họa sát thân, nhưng Ngôn Khánh hiện tại cũng cần một người trợ giúp như vậy.
Trầm ngâm một lát sau đó Ngôn Khánh khẽ nói:
- Sau tang lễ tộc trưởng Trịnh thị đã đem trang viện ở chân núi Bách Hoa cốc tặng cho con.
Chỗ đó ước chừng 3000 khoảnh ruộng tốt, cùng với Củng huyện, Hắc Thạch quan tạo thành thế chân vạc, rất gần Thiếu Lâm, phía tây thì chính là Dương sơn, nếu như Vương tiên sinh đồng ý thì có thể ở chỗ đó.
- Chuyện này do ngươi sắp xếp.
- Ta chỉ nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965455/quyen-6-chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.