Kỳ thật lúc đó khi Lý Ngôn Khánh rời khỏi Trịnh gia rất nhiều người đã cho rằng Lý Ngôn Khánh đã mất đi chỗ dựa, khó mà có thể trở thành châu báu.
Một tên trẻ con một thế gia vọng tộc trăm năm.
Nên chọn thế nào, chỉ cần nhìn qua là biết ngay....
Không chỉ có Lý Mật nghĩ như vậy mà Dương Huyền Cảm cũng nghĩ như vậy.
Cộng thêm với Lý Ngôn Khánh gặp chuyện nên Dương Huyền Cảm không để hắn ở trong lòng ngược lại tiến thêm một bước liên hệ với Trịnh Thiện Nguyện.
Dương Tích Thiện mặc dù viết thư khuyên bảo nhưng cũng không có tác dụng gì.
Hiện tại có tính là gặp báo ứng không? Trong lòng Dương Tích Thiện cười khổ, suy tư một hồi, làm thế nào có thể cướp lấy Củng huyện đây?
Ở bên cạnh mưu thần nhìn thấy Dương Tích Thiện trầm tư, một người liền đứng ra:
- Tướng quân vì Ngỗng công tử mà cảm thấy phiền não hay sao?
Dương Tích Thiện ngẩng đầu:
- Thiếu huynh đã có đối sách sao?
Người kia thân cao bảy xích tám thốn, biểu lộ bất phàm, nho nhã chi khí, tuổi ước chừng hai bốn hai lăm, mặc một bộ trường bào màu trắng, dưới hông đeo bảo kiếm, khí vũ hiên ngang, tên là Ngu Nhu, cha của hắn là Tùy Kim Tử Quang Lộc đại phu, thư ký giam Ngu Thế Cơ.
Nói cũng kỳ quái, lần này Dương Huyền Cảm khởi binh hưởng ứng đa phần là trọng thần đệ tử.
Ví dụ như Ngu Nhu, hoặc Lai Uyên, có cha là Lai Hộ Nhi đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965404/quyen-6-chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.