Trong nhất thời ở trên cổng thành xì xào bàn tán, tuy nói những người ở dưới thành là phản quân nhưng không phải là không có đạo lý, đối phương đội ngũ lại quá đông, vượt xa so với binh mã Củng huyện nếu là đánh nhau thì có thể thắng được sao?
Đám quân tướng lập tức trở nên dao động.
Ngôn Khánh ở trên đầu tường cảm nhận được sự biến hóa này.
Mẹ nó, tâm lý chiến sao.
Quân tốt ở trên thành hơi dao động Lý Ngôn Khánh biết rõ không thể để cho tên lưỡi dài này nói tiếp Hắn vươn tay, Thẩm Quang lập tức đưa cung điêu tới, Ngôn Khánh giương cung cài tên, hướng về phía tên gia hỏa kia không nói một lời bắn ra một mũi tên.
Mũi tên rời đi nhanh như điện chớp xuyên qua miệng của hắn.
sau đó vận khí ở đan điền hét lớn:
- Hàn Thế Ngạc, ngươi muốn chiến thì chiến đừng nói nhiều lời.
Ngôn Khánh hét một tiếng này trung khí mười phần.
Quanh quẩn trên không trung hồi lâu không thôi.
Đám binh sĩ trên dưới thần liền lặng ngắt như tờ, Hàn Thế Ngạc ở dưới thành há hốc mồm không biết trả lời thế nào.
Tuy hắn xuất thân ở trong gia đình danh tướng, tâm tính ổn trọng.
Nhưng chưa bao giờ nhìn thấy thiếu niên nào bá đạo như vậy đôi mắt trợn trừng chỉ vào Lý Ngôn Khánh cả ngày vẫn không nói nên lời.
- Ngươi muốn chiến thì tới chiến đi.
Ở trên thành bỗng nhiên vang vọng tiếng hò hét.
Hàn Thế Ngạc lông mày nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965403/quyen-6-chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.