Trịnh Thiện Quả trước kia cũng nghe Trịnh Ngôn Khánh từng học giáo Ngư Câu La nên mày dạn mặt dày tới bái phỏng, ai ngờ Ngư Câu La đóng cửa không tiếp.
Ngồi ở trên xe ngựa, Trịnh Thiện Quả liền xoa nhẹ huyệt thái dương.
Nên làm thế nào cho tốt?
Trịnh Tỉnh gây ra chuyện này, xem như mất hết thể diện của Trịnh gia, Ngư Câu La cũng không muốn ra mặt thì phải nghĩ biện pháp khác.
- Phúc Thành.
- Lão gia có gì phân phó/
Trịnh Phúc Thành chính là lão quản gia của Trịnh Thiện Quả cũng chính là người tâm phúc của hắn.
Nghe thấy Trịnh Thiện Quả gọi mình hắn liền thúc ngựa tiến lên, đứng ở bên ngoài cung kính nghe lệnh.
- Ngươi lập tức đi tới gia thôn Đậu gia một chuyến, cầm danh thiếp của ta cầu kiến Đậu Uy tiên sinh, nói là đêm nay ta ở Đại Định tửu lâu bày rượu mong tiên sinh tới.
- Vâng.
Trịnh Phúc Thành vội xoay đầu ngựa hướng về phía hạ môn mà nhanh chóng đi.
Trịnh Thiện Quả nhắm mắt lại trong lòng cười khổ: Hôm nay ta đành để người Lạc Dương chê cười Trịnh gia ta thiếu chút nữa làm cho Trịnh Ngôn Khánh tan cửa nát nhà, chỉ mong Đậu Uy chịu ra mặt để Trịnh Ngôn Khánh giơ cao đánh khẽ.
Nghĩ đến những điều này Trịnh Thiện Quả vô cùng phiền muộn.
Về đến nhà, Trịnh Thiện Quả ngồi xuống, không đợi hắn kịp uống trà đã nghe người nói:
- Trịnh Minh Lễ ở An Viễn đường cầu kiến lão gia.
Trịnh Thiện Quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965325/quyen-6-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.