Tất cả đều mặc trang bị kỵ quân, hộ tống Trịnh Ngôn Khánh từ ngoài xe ngựa vào dịch quán, Trịnh Hoành Nghị cùng với dịch trạm thương lượng, Trịnh Ngôn Khánh được sắp xếp ở một phòng ở tuy diện tích không lớn nhưng rất sạch sẽ.
Ngồi ở trong phòng thoải mái dễ chịu vô cùng.
Ngọn đèn lóe sáng, Trịnh Ngôn Khánh ngồi ở bên cạnh án thư cúi đầu nhìn xem.
Bàn tay của mình dính đầy huyết tinh.
Hắn đột nhiên nở ra nụ cười tự giễu, trong mười tháng nay người chết trực tiếp và gián tiếp trong tay của hắn có rất nhiều, có rất nhiều người đáng chết có những người không đáng chết như Kim Đức Mạn.
Không biết Thiện Đức nữ vương không còn, đám bổng tử này sẽ thành thế nào.
Trịnh Ngôn Khánh đột nhiên nở ra một nụ cười nhàn nhạt.
- Ngôn Khánh, huynh cười gì vậy?
Trịnh Hoành Nghị đột nhiên bước vào trong phòng, nhìn thấy Trịnh Ngôn Khánh lộ vẻ tươi cười hắn liền tiến tới bên cạnh ngồi xuống.
- Lão Tạ đâu rồi?
- Hắn đi ngủ rồi.
Trịnh Hoành Nghị nói:
- Tạ đại ca những ngày hôm nay vô cùng vất vả, huynh hôn mê hắn cũng không thể ngủ say giấc.
- Kỳ thật mọi người đều ngủ không ngon, lo lắng cho huynh có chuyện gì, hiện tại huynh tỉnh thì tốt rồi.
- Tạ đại ca lúc nằm ngủ còn nhắn nhủ, không cần gọi hắn dậy ăn cơm, ngày mai buổi sáng hắn sẽ cùng với Thẩm Quang vào trong thành bốc thuốc, đại hắc tử và A Lăng ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965314/quyen-6-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.