Tuy nhiên ánh sáng đột nhiên tắt đi, biến mất vô ảnh vô tung.
Đúng lúc này đại đội người Cao Ly xuất hiện, có Cao Bảo Tàng có Phác Kim Xương.
Bọn họ mặt đầy máu đen, vung đao vung thương hung ác đánh tới.
- Trịnh Ngôn Khánh, ngươi lấy tính mạng của ta.
Ngôn Khánh muốn trốn tránh nhưng không cách nào di động, trong mắt nhìn đao thương sáng loáng chém tới, hắn kêu to một tiếng rồi mở mắt ra.
- Ngôn Khánh, ngươi rốt cuộc đã tỉnh... dừng xe, toàn bộ dừng xe lại.
Màn xe được vén lên, Bùi Hành Nghiễm đã xuất hiện trước mặt hắn.
Trịnh Ngôn Khánh đầu đau vô cùng hắn nhìn Bùi Hành Nghiễm mà kinh ngạc hỏi:
- Bùi Nguyên Khánh, sao ngươi lại ở nơi này?
Bùi Hành Nghiễm chưa mở miệng thì Trịnh Hoành Nghị, Tạ Khoa Tiết Vạn Triệt bọn họ đã xuất hiện.
Hùng Khoát Hải ở ngoài xe khờ khạo nói:
- Từ từ vào, từ từ vào.
- Các ngươi...
Trịnh Ngôn Khánh vỗ vỗ trán, từ từ tỉnh táo lại.
- Chúng ta hiện tại đang ở đâu?
Trịnh Hoành Nghị hai mắt sưng đỏ nói:
- Ngôn Khánh, chúng ta vừa ra khỏi Trác Thành, hiện tại là Tín Đô.
- Tín Đô quận?
- Về đến nhà rồi, về đến nhà rồi.
Trịnh Hoành Nghị nói:
- Ngày đó huynh té xỉu ở Lương Thủy, Vệ phủ úy vô cùng lo lắng, hắn suốt đêm mang huynh trở về Thông Định trấn, theo đại phu nói, huynh vì quá mệt mỏi cho nên bất tỉnh, sau đó Tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965310/quyen-6-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.