Phùng Trí Đại khom người nói:
- Mạt tướng minh bạch.
Lương thảo thu được ở trong nội thành cũng không quá nhiều.
Sau khi ăn uống no nê, mỗi người được phân khẩu phần lương thực hai ba ngày, miễn cưỡng đủ số.
Trịnh Ngôn Khánh trong lòng cũng không thoải mái.
Tùy binh gia tăng nhưng mà lại là gánh nặng, mục tiêu cũng lớn hơn, đặc biệt là vấn đề ngựa không đủ, đây là một đại phiền toái.
Trước đây hắn suất lĩnh trăm người, tung hoành Cao Ly dựa vào sự cơ động.
Nhưng mà hiện tại, kỵ quân đông tây gom góp cũng hơn ba trăm người, còn lại đều là bộ binh, như vậy hành quân sẽ chậm chạp. Còn nữa hắn và hổ vệ trước kia toàn từ biển máu chém giết mà đi ra, có thể nói là như tay với chân, nhưng hiện tại nhiều người, tâm tư cũng ngăn cách, làm sao có thể quân lệnh thống nhất.
Tuy nói hổ vệ trước kia của hắn cũng từ một đám lính tản mạn mà ra nhưng hắn có đủ thời gian và không gian để gắn kết.
Hiện tại thu một đám lính mục tiêu đã bạo lộ.
Thời gian và không gian đều không đủ, hơn nữa tiết trời ngày càng lạnh, hắn cũng không có đủ thời gian để mọi người tin tưởng.
Người bình thường nói: Người nhiều thì xử lý mọi chuyện cũng tốt.
Nhưng nhiều người ngược lại lại phiền toái.
Trịnh Ngôn Khánh đứng ở trước địa đồ trầm tư suy nghĩ.
Mạch Tử Trọng đã kiểm kê tướng lãnh trong quân, đem danh sách tới trước mặt Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965284/quyen-6-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.