Trịnh Ngôn Khánh đã minh bạch ý của hắn liền khẽ nói:
- Tướng quân cứ yên tâm, Trịnh mỗ sẽ làm hết khả năng mang mọi người trở về.
Tân Thế Hùng cố gắng gật đầu, dùng ngón tay chỉ về phía mấy quân tốt.
Những quân tốt này đều là người hỗ trợ của hắn, làm sao không hiểu ý tứ của Tân Thế Hùng.
Bọn họ vội vàng quỳ xuống nói:
- Tướng quân, chúng ta đều nghe theo Vân Kỵ Úy Trịnh công tử điều khiển.
Tân Thế Hùng lúc này mới mỹ mãn buông tay ra, cố gắng hết sức thở hổn hển, từ từ nhắm mắt lại.
Nhìn dáng vẻ của hắn chỉ sợ khó chống đến khi về Liêu Đông.
Trịnh Ngôn Khánh sau khi dặn dò quân y một phen rồi mang người rời khỏi phòng, hắn vừa đi ra đã thấy Trịnh Hoành Nghị hấp tấp từ một gian phòng khác đi ra, sắc mặt đỏ bừng.
- Hoành Nghị, sao lại bối rối vậy?
Trịnh Hoành Nghị nhìn thấy Trịnh Ngôn Khánh đã luống cuống tay chân mà nói:
- Ngôn Khánh, Phùng Quả... Phùng Quả hắn...
- Phùng Quả làm sao?
Trịnh Ngôn Khánh lo lắng hấp tấp hỏi:
- Ngôn Khánh, Phùng Quả... là nữ nhân.
Trịnh Hoành Nghị hạ giọng bên tai của Trịnh Ngôn Khánh:
- Vừa rồi để khám bệnh cho hắn, ta mới phát hiện, hắn, hắn.... là nữ nhân.
Trịnh Ngôn Khánh hít sâu mốt hơi, kinh ngạc nhìn Trịnh Hoành Nghị.
- Phùng Quả là nữ nhân?
Trịnh Hoành Nghị như gà mổ thóc, gật đầu liên tục.
- Để chút nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965283/quyen-6-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.