Điều đáng sợ chính là những đám quân tan tác kia lại cho rằng Trịnh Ngôn Khánh có tài thông thiên triệt địa, có thể triệu hoán thiên binh thiên tướng hỗ trợ.
Giữa mùa thu nhiệt độ dần dần giảm xuống.
Khí trời Cao Ly cũng giống như là Liêu Đông vậy, mùa thu lạnh sớm hơn Trung Nguyên.
Lúc này ở phía Lạc Dương không xa gió đã rét lạnh thấu xương khiến lòng người run run.
Ở ven bờ sông Tất Thủy, thanh tùng um tùm.
Ất Chi Văn Đức đứng ở trước đê nhìn dòng sông lưu động mà ngơ ngác giật mình.
Hắn khoác một chiếc áo choàng màu đen, thân thể hơi cong xuống, mái tóc xám trắng phấp phới trong gió, chân hắn đeo một đôi giày màu đen, trên tay cầm trường đao, cứ như vậy từ sáng sớm đứng ở trước sông Tát Thủy.
Ở dưới đê có hơn trăm tên thân vệ trầm tĩnh chờ đợi.
Bọn chúng dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn bóng hình kia, không hổ danh là Quỷ Hồ đại nhân mưu kế kỳ diệu, đánh cho Tùy quân chật vật mà trốn... Chỉ là đại chiến đã chấm dứt, hoàng đế Đại Tùy đã hạ lệnh thu binh, nguy cơ đã qua đi, tại sao Mạc Ly Chi lại lộ ra vẻ lo lắng? Tựa hồ còn ngưng trọng hơn lúc trăm vạn quân Đại Tùy tiếp cận.
Đám thân binh không có khả năng hiểu rõ nỗi đau trong lòng của Ất Chi Văn Đức nhưng có thể minh bạch sự lo lắng của hắn hiện tại.
Thạch Đa Sơn trấn bị tập kích, Ất Chi gia tộc cơ hồ bị diệt tộc, thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965269/quyen-6-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.