Lúc này Tùy quân đều trở thành cục diện chiến bại, còn bảo trì được tinh thần như vậy thì thật không đơn giản nhưng cho dù như vậy thì sao? Dưới trướng của Trường Khẩu trấn có tới 800 người, mười chọi một cũng đủ để chém đám Tùy quân này nát như tương, trong lòng Uyên Gia Là không ngừng băn khoăn, thúc ngựa tiến tới hỏi:
- Tùy cẩu, tàn binh bại tướng các ngươi dám vi phạm thành trì chúng ta, thật sự là không biết sống chết.
Tuy người Cao Ly biết ngôn ngữ của mình nhưng đại đa số thời điểm bọn chúng vẫn dùng tiếng Hán, Uyên Gia Là lại là đệ tử quý tộc, nói lưu loát tiếng hán. Hắn vừa nói những lời này, người mang mặt nạ thúc ngựa tiến tới, cặp môi đỏ mọng hơi nhếch lên, lộ ra vẻ tự tin:
- Bọn người man di các ngươi bây giờ còn không đầu hàng thì đợi tới khi nào?
Lời nói tràn ngập vẻ kiêu căng tuy nhiên thanh âm của hắn vẫn còn mang một chút trẻ thơ, hiển nhiên tuổi tác không quá lớn.
Uyên Gia Là tức giận vô cùng:
- Tùy cẩu không biết sống chết, hơn ba mươi vạn đại quân của các ngươi bị chúng ta đánh cho hoa rơi nước chảy, bây giờ còn dám ở nơi này, nói khoác lác mà không biết ngượng? Mau thông báo tính danh, ta không giết người vô danh.
Tùy nhân kia cười to:
- Man di có mắt không tròng, ta chính là người được treo thưởng nghìn vàng, lấy tính mạng của Cao Bảo Tàng, Trịnh Ngôn Khánh, ngươi không nhìn ra sao? Cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965267/quyen-6-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.