Ở La quốc, dựa vào cốt mà phân chia giai cấp.
Vương thất chính là đệ nhất cốt, quý tộc là nhị cốt, còn bình dân thì không có tư cách gia nhập. Hoa Lang đạo trở thành một tổ chức mà cả nước tôn trọng.
Trịnh Ngôn Khánh lần đầu nghe tới danh tiếng Hoa Lang liền trở nên nghi hoặc.
May mà Trịnh Hoành Nghị đi theo Nhan Sư Cổ, đối với phong tục này cũng có một chút kiến giải, thêm với việc sinh hoạt ở Mộc Hoành trấn mười ngày càng hiểu thêm sâu sắc cho nên giải thích cho Trịnh Ngôn Khánh biết.
Theo như Trịnh Hoành Nghị nói thì Hoa Lang đạo này hẳn là tiền thân của Bào Quyền đạo đời sau.
Trịnh Ngôn Khánh nhếch miệng:
- Vậy Kim Đức Mạn kia rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Đối với cô gái vẫn còn hôn mê bất tỉnh trên lưa ngựa giống như là heo ở trong túi Trịnh Ngôn Khánh vẫn hoàn toàn không biết gì cả.
Đây là một chuyện vô cùng đau khổ.
Kiếp trước Trịnh Ngôn Khánh đọc sử Trung Quốc không ít, nhưng đối với sử Hàn Quốc, hắn lại hoàn toàn không biết gì.
Trịnh Hoành Nghị gãi gãi đầu cười ha hả nói:
- Đây là chủ ý của Thẩm đại ca, vốn mấy ngày trước chúng ta muốn về rồi không ngờ lại gặp cô gái này, lúc đó Mộc Hoành trấn mấy ngày bị phong tỏa chúng ta không có cách nào rời khỏi thành.
Về sau ta thăm dò được Kim Đức Mạn này có chút kỳ dị.
Nàng chính là con của Kim Bá Tịnh và Ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965241/quyen-6-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.