Vũ Văn Sĩ nói:
- Vậy quốc công cho rằng, ai thắng ai thua?
Lý Uyên cười cười:
- Thắng hay bại làm sao có thể dễ dàng biết được, Phụng ngự đừng hỏi nữa.
Một câu đã cho thấy thái độ của hắn.
Đối với chiến sự Liêu Đông ta không muốn bàn, chỉ cần làm tốt phận sự mọi chuyện sẽ tới.
Một câu này hai người Vũ Văn Sĩ nhìn nhau sau đó mỉm cười.
Bỗng nhiên Vũ Văn Sĩ lại nói:
- Ta nghe nói, Dương thượng thư gần đây ở Trường An có động thái?
- Dương thượng thư chính là Lễ bộ thượng thư, rất chiêu hiền đãi sĩ, mà lúc sở công còn sống lại đi khắp thiên hạ, có một số khách đến thăm cũng là chuyện bình thường.
Dương thượng thư trong miệng của Vũ Văn Sĩ và Lý Uyên chính là con trai của Dương Tốt Dương Huyền Cảm.
Dương Tố sau khi mất Dương Huyền Cảm làm Lễ bộ thương thư ở Trường An.
Vũ Văn Sĩ nói:
- Hoằng Hóa lưu thủ hôm nay còn có một chiếc ghế trống, tại sao Quốc công không cầu?
- Hoằng Hóa lưu thủ vị trí đó cần phải Dương thượng thư tấu với bệ hạ, chỉ sợ không dễ dàng.
Lý Uyên có hơi động tâm.
Hiện tại hắn là Điện Nội Thiểu Giam, nhìn thì có vẻ phong quang vô hạn.
Nhưng trong trường hợp Dương Quảng không ở lại Trường An, cái Thiểu Giam này chỉ có danh mà không có thực quyền, lần này đốc thúc lương thực ở Hoài Xa trấn, Lý Uyên tìm cơ hội nhưng Dương Quảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965240/quyen-6-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.