- Thiếu gia, coi chừng.
Mạch Tử Trọng tâm thần trầm tư bỗng nhiên một cây trường thương đâm về phía hắn, Mạch Tử Trọng vẫn chưa tỉnh, bỗng nhiên một tùy tùng lao tới chắn trước người hắn, trường thương xuyên qua thân thể, lăn vào trong vũng máu.
- Mạch phúc.
- Thiếu gia, đừng để ý đến ta, mau lên đi.
Mạch Tử Trọng hét lên một tiếng, một đao chém đứt trường thương, đem gã binh sĩ Cao Ly kia chém ngã xuống đất.
Chẳng lẽ hôm nay lão tử phải chết ở đây sao?
Mạch Tử Trọng nhìn thấy càng nhiều người Cao Ly lao về phía hắn, trong lòng không khỏi đắng chát vạn phần.
Con mẹ nó, Trịnh Ngôn Khánh ngươi vận khí thật là tốt... ta còn tưởng ngươi lần này xui xẻo.
Không ngờ nghĩ đến cùng, người xui xẻo vẫn là ta.
Cũng không biết, ta chết rồi Thúy Vân có để cho ta một giọt nước mắt không.
Nghĩ tới Bùi Thúy Vân, tâm tư của Mạch Tử Trọng đã rối loạn.
- Cao Ly tôn tử, đừng ngăn cản gia gia để gia gia mất hứng.
Đúng lúc Mạch Tử Trọng muốn buông xuôi không chống cự nữa thì từ bên ngoài truyền tới một tiếng rống to, từ bốn phía phát ra từng thanh âm thảm thiết vang tới tận mây xanh, một đạo nhân mã như bổ sóng trảm biển mở một đường máu trong loạn quân.
Cầm đầu là hai người, một người cầm song phủ, một người cầm mạch đao.
(Hình ảnh cho Mạch Đao http://a1.att.hudong.com/77/27/01300...1278611870.jpg)
Hai người như là hai mãnh hổ, song phủ tung bay, mạch đao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965208/quyen-5-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.