Trịnh Ngôn Khánh gật đầu, khẽ nói:
- Ta sẽ nhớ kỹ lời cô cô nói.
Bùi Thúy Vân ngẩng đầu lên nhìn sắc trời, lúc này mây tản ra, mưa rơi lất phất.
Phía xa xa những đàn chim ở trong rừng chiêm chiếm hát.
Bùi Thục Anh cất bước đi ra khỏi lương đình:
- Ngôn Khánh ta lên đường.
- Cô cô thuận buồm xuôi gió.
Ngôn Khánh đứng ở trong lương đình, chắp tay tạm biệt Bùi Thục Anh.
Bùi Thục Anh hít sâu một hơi, đi về sau hai bước rồi dừng lại, sau đó quay lại tới trước mặt Ngôn Khánh mà ôm hắn vào trong ngực.
- Tiểu Yêu, ngươi phải bảo trọng.
Chôn mặt ở trong bộ ngực nở nang, Trịnh Ngôn Khánh hai tay ôm chặt lấy Bùi Thục Anh, cảm nhận được ôn hương vô cùng nhu thuận.
Giờ phút này, trong lòng hắn không hề có dục niệm.
Một lúc sau, Bùi Thục Anh đẩy Ngôn Khánh ra, quay người bước nhanh.
Nàng thực không muốn rời khỏi, nhưng không thể không rời khỏi.
Xe ngựa trên con đường nhỏ để lại đá vụn đằng sau, từ từ rời xa.
Bùi Thục Anh ngồi ở bên trong, nước mắt không tự giác mà chảy xuống.
Lúc này ở bên tai còn truyền tới một hồi tiếng đàn du dương.
-Dừng lại.
Bùi Thục Anh đi ra khỏi xe ngựa, quay đầu nhìn về phía xa xa.
Ở trong lương điền, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng đàn và tiếng ca truyền tới.
- Hàn thiền thê thiết,
Đối trường đình vãn sậu vũ sơ yết.
Đô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965104/quyen-5-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.