Trịnh Ngôn Khánh trầm ngâm một lát sau đó tiến tới bên cạnh thi thể Vũ Văn Á mà ôm lên:
- Từ đại ca, huynh lập tức tới chỗ Phòng phủ doãn báo án.
- Báo án?
- Chết nhiều người như vậy, có giấu diếm được không?
- Chỉ là cá ngươi nhớ kỹ chỉ chết ba người, nghe không, là ba người không phải là bốn người.
Nhìn Vũ Văn Á trong ngực của Trịnh Ngôn Khánh, bọn Thẩm Quang liền ngầm hiểu.
Về phần Từ Ngạn Thịnh, tuy nói không rõ nguyên nhân trong đó nhưng Trịnh Ngôn Khánh đã phân phó như vậy thì hắn cũng không có ý kiến.
Trên thực tế chết mấy người đối với bọn họ cũng không có gì khác nhau.
Dù sao bọn họ với mấy người này cũng không có quan hệ gì mật thiết.
- Thẩm đai ca.
- Có thuộc hạ.
- Đại ca mang theo cỗ thi thể này, tới Long môn sơn, tìm tới một nơi phong cảnh đẹp đẽ đem hắn chôn xuống, lưu lại ký hiệu.
- Ta lập tức rời đi.
Thẩm Quang ôm lấy thi thể của Vũ Văn Á mà rời đi.
Trịnh Ngôn Khánh tức thì cùng với Đảng Sĩ Kiệt và Đảng Sĩ Anh hai huynh đệ đi ra khỏi trúc lâu, yên lặng không nói.
- Thiếu gia là ai làm ra chuyện này?
- Cầm thú.
Trịnh Ngôn Khánh cắn chặt hàm răng, từ trong kẽ răng phát ra hai chữ này.
- Chỉ mong là ta đoán sai nếu không thì người có thể đúng không bằng cầm thú.
Phòng Ngạn Khiêm nghe thấy báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965065/quyen-4-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.