Trịnh Ngôn Khánh chợt cảm thấy sởn cả gai ốc.
Trong lòng hắn dâng lên một báo hiệu xấu.
- Đóa Đóa, ngươi cùng với Tiểu Niệm ở đây, ta chưa về thì không cho phép rời khỏi đây nửa bước.
- Thẩm Quang chuẩn bị ngựa.
- Từ đại ca ngươi lập tức kêu Đảng Sĩ Kiệt và Đảng Sĩ Anh, chúng ta mau chóng đến trúc viên, xem chuyện gì xảy ra.
Đóa Đóa nghi hoặc nhìn theo Trịnh Ngôn Khánh, mơ hồ cảm thấy hắn có vẻ phẫn nộ.
- Tiểu Tú, ngươi làm sao vậy?
- Đóa Đóa ngươi đã từng nghe nói qua cái tên Mao Tiểu Tám không?
Đóa Đóa gãi đầu:
- Trong ấn tượng dường như khong có, ngươi không phải nói người ngươi muốn theo dõi là Mao Tiểu Tám?
Mao Tiểu Niệm cũng ngẩng đầu dùng ánh mắt khó tin nhìn Ngôn Khánh.
- Thiếu gia, ý của thiếu gia...
Trịnh Ngôn Khánh không để ý tới Mao Tiểu Niệm:
- Đóa Đóa ngươi còn nhớ ở Lạc Dương ngươi còn ấn tượng với người nào họ Mao không?
- À ta nhớ rồi.
Đóa Đóa đột nhiên kêu to:
- Hồ Lực Điệt có một đệ tử, họ Mao chỉ là không gọi là Mao Tiểu Tám mà gọi là Mao Công Toại, đại khái mười bảy mười tám tuổi, nói chuyện rất dịu dàng, tính tình rất tốt.
- Các ngươi ở đây, trước khi ta trở lại ai cũng không được rời khỏi đây.
Trịnh Ngôn Khánh nói xong đã quay đầu chạy ra khỏi gian phòng.
Hắn ở bên ngoài cửa phủ quay mình lên ngựa, cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965063/quyen-4-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.