Trịnh Ngôn Khánh trong lòng cảm thấy kỳ quái, Trưởng Tôn Thịnh tại sao thân thể lại không được tốt.
Trước đó vài ngày không phải vẫn còn tốt sao, có thể lên ngựa dùng giáo, tại sao bây giờ lại thành ra như vậy.
Liên tưởng đến lời nói của Vũ Văn Thành Đô, Trịnh Ngôn Khánh liền cảm thấy trong lòng hơi lo lắng, hắn lập tức đi vào trong Phích Lịch đường, tiến vào trong phòng chính chỉ thấy có một lão giả áo bào màu xanh tóc bạc trắng đang nói chuyện với Cao phu nhân.
Ngôn Khánh nhận ra lão giả này, chính là Sào Nguyên Phương.
- Sào tiên sinh.
- A, là Bán Duyến Quân.
Sào Nguyên Phương và Ngôn Khánh bắt chuyện, sau đó Sào Nguyên Phương lại nói với Cao phu nhân:
- Đại tướng quân tình hình không được tốt lắm, phu nhân cần phải lưu ý nhiều hơn, đừng để cho tướng quân phải tức giận, từ từ điều dưỡng... phương thuốc đã để lại nếu như có gì không ổn thì bất cứ lúc nào cũng có thể phái người tìm ta.
- Làm phiền Sào tiên sinh rồi.
Cao phu nhân nghiêng người đưa tiền đồng thời nói với Trịnh Ngôn Khánh:
- Ngôn Khánh, ngươi đi vào phòng ngủ, ta còn có việc phải làm.
- Tuân mệnh.
Đối với Trưởng Tôn gia, Trịnh Ngôn Khánh như là người trong nhà.
Cho nên Cao phu nhân cũng không cần phải khách sáo, đưa tiền cho Sào Nguyên Phương sau đó rời khỏi Trịnh phủ, Trịnh Ngôn Khánh gãi gãi đầu trong lòng tràn đầy tâm sự.
ở trong phòng sắc mặt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965058/quyen-4-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.