Trước kia tuy cũng đã trải qua nguy cơ như vậy nhưng đã có mẹ nàng quyết định, bảo hộ nàng, về sau lại có Cáp Sĩ Kỳ, tất cả mọi việc nàng cần làm là luyện công cho tốt, không cần phải lo lắng những chuyện khác, nhưng bây giờ nếu Cáp Sĩ Kỳ thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì nàng phải làm sao cho phải? Đóa Đóa rất mờ mịt, nàng căn bản không biết nên sắp xếp chuyện này thế nào, chỉ có tiểu Tú là có thể dựa vào.
- Nếu như triều đình nhằm vào Cáp tổng quản, Đóa Đóa ngươi nghe đây nếu như Cáp tổng quản xảy ra chuyện ngoài ý muốn ngươi phải nghe theo sự sắp xếp của ta.
Đóa Đóa khóe mắt đảo quanh, nhẹ nhàng gật đầu.
Dáng vẻ mềm mại vô lực kia vô cùng đau lòng, Trịnh Thế An thở dài rồi ôm nàng vào trong ngực:
- Đóa Đóa con hãy nghe Ngôn Khánh, hiện tại chúng ta ai cũng không làm được gì, tất cả giao cho Ngôn Khánh xử lý.
- Đóa Đóa hãy theo ta, con đi nói với tiểu Niệm chớ đi nói lung tung,sau hừng đông chúng ta đi thăm dò xem chuyện gì đã xảy ra.
Trịnh Ngôn Khánh đáp ứng ngồi ở trong thư phòng, một lúc sau đã tràn vào hôn mê.
Sau hừng đông Trịnh Ngôn Khánh cưỡi ngựa, rời khỏi Trịnh phủ đại môn, hướng về phía Hoài Nhân phường mà đi tới, lúc này Vương Lý Chính và Vương Hổ màng theo hộ vệ cường tráng đi từng nhà kiểm tra.
- Trịnh công tử, sáng sớm như vậy mà công tử đã ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965056/quyen-4-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.