-Đúng rồi, ta vừa mới trở lại nhìn thấy có không ít người ở trên bến thuyền ThôngXa phố không biết là làm trò gì?
- Bến thuyền Thông xa phố?
- Đúng thế, rất nhiều người, có khoảng bốn nămtrăm người.
- À, xem ra bọn họ tụ tập đánh bạc, Thông Xaphố những thương nhân người hồ kia thích nhất là như vậy, ta nghe nói mấy ngàytrước có một trăm người cũng tụ tập chọi gà, chỉ sợ hiện tại cũng giống nhưvậy.
Sau giờ Tuất Từ Thế Tích và Thẩm Quang đều đinghỉ ngơi, Trịnh Ngôn Khánh cũng bảo Mao Tiểu Niệm đi nghỉ, hắn một mình ngồitrước hiên cửa nhìn mưa rơi vừa uống một ngụm trà, đang chuẩn bị về phòng nghỉngơi thì trong tích tắc, Tứ Nhãn và Tế Yêu đột nhiên đứng lên, phát ra tiếng hôtrầm thấp.]
Ngôn Khánh khẽ giật mình.
- Người nào?
- Tiểu Tú, là ta, Đóa Đóa.
Thanh âm quen thuộc truyền tới, chỉ thấy Đóa Đóatrong một bộ đồ màu đen, từ sau tường viện nhảy xuống.
Ngôn Khánh vội vàng ngăn Tứ Nhãn và Tứ Yêu lạisau đó cất bước lên nghênh đón:
- Đóa Đóa, tại sao ngươi lại tới đây?
Nha đầu kia giống như là vừa leo tường xong.
Trước đó nàng bị Thẩm Quang phát hiện, lần nàyvẫn không chừa.
Mái tóc của Đóa Đóa ướt sũng, hai bàn tay lạnhbuốt, Trịnh Ngôn Khánh vội vàng kéo nàng vào trong phòng, miệng khẽ trách cứ:
- Mưa lớn như vậy sao ngươi lại tới đây?
Đóa Đóa nói:
- Tiểu Tú, ta phải đi rồi.
Trịnh Ngôn Khánh khẽ giật mình, chợt minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965044/quyen-4-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.