MaoVượng phu phụ đã không muốn qua đây hắn cũng không miễn cưỡng.
Mao Tiểu Niệm thì lại muốn đi khỏi Trúc Viên,muốn khuyên bảo vợ chồng Mao Vượng, cuối cùng bọn họ không chịu rời qua, nàng đànhhỏi ý kiến của Trịnh Ngôn Khánh:
- Thiếu gia, cha mẹ tiểu nữ không muốn đi qua,phải làm sao bây giờ?
- À, vậy thì ở lại bên kia đi.
Trịnh Ngôn Khánh đáp bừa một tiếng sau đó tiếnvào trong thư phòng suốt một ngày, ngoại trừ khi Từ Thế Tích tới hắn cũng khônglộ mặt ra bên ngoài.
Đối với biểu hiện khác thường của hắn, MaoTiểu Niệm muốn hỏi thăm nhưng lại không dám.
Dù sao Ngôn Khánh cũng là chủ nhân của nàng,nàng chỉ là một... nha hoàn, cho dù Trịnh Thế An hứa cho nàng một thân phận nhưnghiện tại nàng cũng không dám quá phận của mình.
Ngày hôm sau, tâm tình của Trịnh Ngôn Khánh dườngnhư trở nên tốt đẹp hơn, hắn ra ngoài thư phòng nói đùa với Từ Thế Tích.
Thấy hắn khôi phục lại vẻ bình thường, mọi ngườicũng yên tâm.
mà Ngôn Khánh cũng tạm thời quên đi sự phiềnlòng trước kia, sau khi trở nên bìn thường liền luyện võ đọc sách.
Liên tục mấy ngày Bùi Thục Anh không đến thămhắn.
Bùi Hành Nghiễm có hai lần, nhưng lần nào đếncũng lộ vẻ sầu khổ.
- Tạ gia đã phái người đến.
- Sao?
Cha ta đã đồng ý, mẹ ta cũng vậy, bây giờ chẳngphải ta đã trở thành muội phu của tên tiểu tử Tạ Khoa kia sao?
Bùi Hành Nghiễm buồn rầu nhưng Từ Thế Tích gầnđầy thì rất vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965034/quyen-4-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.