Đóa Đóa nhìn thấy Mao Tiểu Niệm, ánh mắt trở nên ngưng tụ.
Tiểu Niệm lúc này trong lòng tràn ngập ghen tuông, nhưng vẫn cắn răng đi lên phía trước.
- Tiểu Niệm, để ta giới thiệu cho ngươi, đây là hảo hữu lúc nhỏ của ta, Đóa Đóa.
- Đóa Đóa, đây là tiểu Niệm.
Trịnh Ngôn Khánh nói xong nắm lấy tay của Đóa Đóa, Đóa Đóa hơi đỏ mặt lên, có ý muốn tránh nhưng cuối cùng do dự một lúc, vẫn để cho Trịnh Ngôn Khánh nắm chặt lấy.
Bàn tay của nàng hơi thô ráp, ngón tay so với nữ hài tử bình thường thì rộng hơn một chút.
Chắc hẳn, đây là do nàng luyện võ nhiều năm, Trịnh Ngôn Khánh kéo cánh tay của nàng, đi vào bên trong.
- Đóa Đóa, ngươi tại sao lại leo tường vào đây?
- Hừ, ngươi bây giờ thật khó lường, cửa ra vào có một tên gia hỏa canh giữ, ta thấy có nhiều người đến đây đều bị hắn ta cản lại, ta là một nữ tử yếu ớt, lại không có danh khí gì, người ta làm sao có thể cho ta vào. Vốn ta còn tưởng ngươi bị trọng thương nên tới hăm, không ngờ ngươi vẫn rất nhàn nhã, không hề có vẻ bị thương gì cả.
Trịnh Ngôn Khánh gãi gãi đầu cười ha hả.
Tiểu Niệm ở bên cạnh liền chen vào.
- Ai bảo công tử nhà ta không bị thương, hắn bị tên cướp kia đả thương tới tận tâm mạch, nếu như trên đường không phải nhờ Thiếu lâm đại sư dùng đại hoàn đan kéo dài tính mạng rồi sau đó suốt đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965018/quyen-3-chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.