Tuyết ngừng rơi, ánh mặt trời sau tuyết tuy trong trẻo nhưng lại có vẻ lạnh lùng.
Sông Y Thủy đóng băng lại, đứng ở phía xa nhìn lại có thể thấy Long Môn sơn và Hương sơn giống như là một thanh trường kiếm, mà sông Y Thủy như mũi kiếm sắc bén, phóng thẳng lên Lạc Dương.
Cũng không biết cảnh tượng này trong phong thủy học có phải là sát khí hay không?
Nếu như đúng là sát khí thì chỉ sợ Dương Quảng không dám dừng lại nhiều ở Lạc Dương, sát khí này sẽ làm đại Tùy diệt vong.
Trịnh Ngôn Khánh không hiểu được phong thủy nhưng cái này cũng không ảnh hưởng đến việc hắn tưởng tượng cảnh sắc tuyệt hậu này.
Ngồi ở trên Ngọc Đề Tuấn, Từ Thế Tích, Trịnh Hoành Nghị hai người cất cao giọng hát.
Trưởng Tôn Thịnh đã tới Lạc Dương nhưng không phái người tới.
Lý Cơ nói rằng Trưởng Tôn Thịnh đã thu nhận Ngôn Khánh lam đệ tử nhưng ông ta vẫn chưa triệu kiến Trịnh Ngôn Khánh.
Có lẽ ông ta muốn quan sát một chút.
Trịnh Ngôn Khánh cũng không nóng lòng, có một số việc Trưởng Tôn Thịnh không thể so với Lý Cơ, có lẽ Lý Cơ có thể dễ dàng thu nhận hắn làm đệ tử nhưng Trưởng Tôn Thịnh thì cần phải có một thời gian để khảo sát, yên lặng xem Ngôn Khánh chờ đợi thế nào, kiên nhẫn cũng là một loại tôi luyện.
Một ngày này thời tiết trong lành.
Trịnh Ngôn Khánh ăn mặc ấm áp rồi đi ra khỏi Trúc lâu.
Mao Vượng đã chuẩn bị xong một cỗ xe ngựa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964854/quyen-3-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.